ന്യായം (തത്വചിന്ത)
വിക്കിപീഡിയ, ഒരു സ്വതന്ത്ര വിജ്ഞാനകോശം.
ഹൈന്ദവദര്ശനം |
ബ്രഹ്മം · ഓം |
ദര്ശനധാരകള്
സാംഖ്യം · യോഗം |
ദാര്ശനികര്
പ്രാചീന കാലഘട്ടം |
|
പ്രാചീന ഭാരതത്തിലെ യുക്തിചിന്തയുടെ ദര്ശനമാണ് ന്യായം. സംസ്കൃതം:ni-āyá, വാച്യാര്ത്ഥം:യുക്തി. അക്സപാദ ഗൗതമന്റെ (ക്രി.വ. 2ആം നൂറ്റാണ്ട്) ന്യായസൂത്രം ആണ് ഈ തത്വചിന്തക്ക് അടിസ്ഥാനം. വാത്സ്യായനന്റെ(5 നൂറ്റാണ്ട്) ന്യായഭാഷ്യം, ഉദ്യോതകരന്റെ (ഏഴാം നൂറ്റാണ്ട്) ന്യായവാര്തികം, വചസ്പതിമിശ്രന്റെ (ഒന്പതാം നൂറ്റാണ്ട്) ന്യായവാര്തികതാല്പര്യടിക, ജയന്തഭട്ടന് എഴുതിയ (ഒന്പതാം നൂറ്റാണ്ട്) ന്യായമഞ്ജരി എന്നിവ പ്രസിദ്ധങ്ങളായ ന്യായ ദര്ശന ഗ്രന്ഥങ്ങള് ആണ്.
പില്ക്കാലത്ത് ന്യായവമും വൈശേഷികവും കൂടിക്കലര്ന്ന് ന്യായവൈശേഷികം എന്ന തത്വചിന്ത രൂപപ്പെട്ടു. ഇതിനെ തര്ക്കശാസ്ത്രം എന്നും പറയാറുണ്ട്.