Tần Cối
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tần Cối (Phồn thể: 秦檜, Giản thể: 秦桧; Bính âm: Qín Kuài, tên hiệu là Hội Chi (會之) (1090 - 1155), là một thừa tướng của nhà Tống ở Trung Quốc người được dân Trung Quốc xem như một Hán Gian do ông là người đã góp phần hành hình chính trị tướng Nhạc Phi. Tần Cối đã thuyết phục vua Tống Cao Tông triệu hồi Nhạc Phi về kinh đô cùng với thập nhị kim bài (tức 12 miếng vàng đại diện cho sự ủy quyền của vua) chỉ ngay sau khi Nhạc Phi định đem quân tấn công kinh đô nhà Kim gần như đã có thể chiến thắng. Nhạc Phi và con trai của mình,Nhạc Vân, bị xử tội chết và bị hành quyết tại đình Phong Ba. Giai thoại kể rằng, Nguyên soái Hàn Thế Trung đã chất vấn Tần Cối: xử tội Nhạc Phi, thế bằng chứng đâu? Tần Cối trả lời: Không có, nhưng cũng không cần có. 3 chữ "không cần có" (mạc tu hữu 莫須有) từ đó gắn liền với tên Nhạc Phi và đi vào tiếng Trung để chỉ những lời buộc tội ngụy tạo. Món bánh giò cháo quẩy của người Hoa được làm bằng bột chiên trong dầu, luôn luôn làm từng cặp dính nhau, đó là tượng trưng cho vợ chồng Tần Cối bị trói với nhau và ném vào vạc dầu hành tội.
Bài này còn sơ khai. Bạn có thể góp sức viết bổ sung cho bài được hoàn thiện hơn. Xem phần trợ giúp để biết thêm về cách sửa đổi bài. |