Nguyễn Phan Chánh
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nguyễn Phan Chánh (1892-1984) là một danh họa trong nghệ thuật tranh lụa. Ông là người đầu tiên mang vinh quang về cho tranh lụa Việt nam.
Mục lục |
[sửa] Tiểu sử
Nguyễn Phan Chánh sinh ngày 21 tháng 7 năm 1892 tại Thạch Hà nay là phường Tân Giang, thị xã Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh. Năm 1922 ông tốt nghiệp Trường Cao đẳng Sư phạm Đông Ba tại Huế nhưng không theo nghề dạy học. Năm 1925, Nguyễn Phan Chánh là sinh viên khóa đầu tiên của Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương. Ông tốt nghiệp năm 1930.
Nguyễn Phan Chánh mất năm 1984, được an táng tại Nghĩa trang Mai Dịch. Ông được Nhà nước Việt Nam truy tặng giải thưởng Hồ Chí Minh đợt một năm 1996.
[sửa] Đóng góp
Ông được coi là người chiết trung phương pháp tạo hình phương Tây và họa pháp tranh lụa phương Đông.
Trong cuộc Đấu xảo thuộc địa 1931 tại Paris những tác phẩm đầu tiên của Nguyễn Phan Chánh đã gây được tiếng vang lớn. Ông được xem như một trong những họa sĩ tiêu biểu cho nền hội họa Đông Dương.
Với những thành tựu trong sự nghiệp sáng tác, Nguyễn Phan Chánh được mời tham gia giảng dạy Mỹ thuật tại một số trường học, trong đó có Trường Bưởi và Trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội (1955). Ông đã góp phần đào tạo nhiều thế hệ họa sĩ Việt Nam sau này.
Suốt cuộc đời làm nghệ thuật, Nguyễn Phan Chánh đã để lại một sự nghiệp đồ sộ với số lượng ước khoảng trên 170 tác phẩm. Ông là người đang giữ kỷ lục về số tác phẩm được trưng bày tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam.
[sửa] Các tác phẩm tiêu biểu
- Chơi ô ăn quan
- Lên đồng
- Em bé cho chim ăn
- Rửa rau cầu ao
- Đi cày
- Đi cấy
- Trốn tìm
- Chim sổ lồng
- Chị em đùa cá
- Trăng tỏ
- Trăng lu
- Chiều về tắm cho con
- Sau giờ trực chiến
- Bát nước giải lao
- Đi chống hạn
- Đan mây
- Bữa cơm mùa thắng lợi
- Tiên Dung và Chử Đồng Tử