Tòa Thương Bạc
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tòa Thương Bạc | |
---|---|
Tòa Thương Bạc |
|
Tên khác | Đình Thương Bạc, Thương Bạc Viện |
Vị trí | ngoài kinh thành Huế, trước cổng Thượng Tứ |
Xây dựng | 1936 |
Đời vua | Tự Đức |
Tình trạng | còn nguyên vẹn |
Chức năng | nơi đón tiếp sứ thần |
Tòa Thương Bạc tọa lạc bên bờ Nam sông Hương, bên ngoài cổng Thượng Tứ, là một di tích thuộc quần thể di tích cố đô Huế.
Dưới triều Nguyễn, vua Minh Mạng cho xây dựng Cung Quán còn gọi là Công Quán tại phía Đông- Bắc kinh thành Huế, ở bên trong cửa Đông Bắc (cửa Kẻ Trài), trước mặt đồn Mang Cá là trụ sở để đón tiếp các sứ thần nước ngoài.
Năm Tự Đức 28 (1875), do không muốn đón tiếp các sứ giả ngoại quốc trong khu vực Kinh Thành nên vua Tự Đức cho làm Thương Bạc Viện tại vị trí mới, bên ngoài của Thượng Tứ (cửa Đông Nam)[1], bao gồm nhiều công trình để tiếp đón các sứ thần và là nơi làm việc hàng ngày của các quan lo việc ngoại giao, đồng thời cũng để tiện việc đối phó với các đại diện của toà Khâm sứ Pháp. Sau nhiều biến động, các công trình này đã bị hư hại và sụp đổ.
Năm 1936, vua Tự Đức cho xây đình Thương Bạc tại vị trí hiện nay, cách vị trí Thương Bạc Viện cũ khoảng 100m để ghi nhớ di tích Thương Bạc Viện. Công trình này được xây bằng vật liệu mới như xi măng, sắt thép; mặt nền hình bát giác, mái chia 2 tầng lợp ngói lưu ly, cấu trúc thanh nhã, hài hòa với cảnh vật xung quanh. Nghệ nhân Nguyễn Văn Khả (Kiển Khả) là người nhận thầu công trình này.
[sửa] Tham khảo
- Tòa Thương Bạc trên trang web Trung Tâm bảo tồn di tích Cố đố Huế.
- Mục từ "Cung Quán" trong "Từ điển lịch sử Thừa Thiên Huế", Tiến sĩ Đỗ Bang chủ biên, NXB Thuận Hoá năm 2000, trang 559, dẫn nguồn tham khảo từ "Đại Nam nhất thống chí", bản Duy Tân, quyển 1, trang 81.