Ngựa Xích Thố
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Ngựa Xích Thố là một con ngựa nổi tiếng trong Tam Quốc. Ngựa Xích Thố ban đầu của Đổng Trác, sau đó Đổng Trác tặng lại cho Lữ Bố. Con ngựa này dài một trượng, cao tám thước, màu đỏ rực như lửa, tuyệt không có một sợi lông tạp, ngày đi ngàn dặm, trèo non vượt suối dễ dàng. Lúc Lữ Bố chết, nó được Tào Tháo trao lại cho Quan Công (Quan Vũ). Quan Vũ cưỡi ngựa Xích Thố qua năm cửa ải chém sáu tướng. Khi Quan Công mất thì nó cũng mất theo ông, người đời có một bài thơ để lại như sau:
Ngàn dặm mù bay tịt nẻo xa
Trèo non vượt nước khéo xông pha
Chặt đứt dây cương rung chuông ngọc
Rồng đỏ trên trời hẳn mới sa
Trong truyện Tam Quốc cũng có 2 câu đối nhắc tới ngựa Xích Thố:
“ | Xích bỉnh diện xích tâm, kỵ Xích Thố truy phong, trì khu thời vô vong Xích Đế Thanh đăng quan thanh sử, trượng thanh long yển nguyệt, ẩn vi sứ bất quý thanh thiên |
” |
theo bản dịch của Phan Kế Bính:
“ | Bộ mặt đỏ giữ tấm lòng đỏ, cưỡi ngựa Xích Thố truy phong, lúc ruổi rong không quên nhớ Vua Đỏ[1] Ngọn đèn xanh xem bộ sử xanh[2], cầm Thanh long đao yển nguyệt, nơi kín đáo chẳng thẹn với trời xanh |
” |
Ngựa Xích Thố được xem như một trong những Thần Mã của lịch sử Trung Quốc, những thần mã quý khác như ngựa Đích Lô của Lưu Bị, ngựa Tuyệt Ảnh của Chu Mục Vương, đều có nguồn gốc khác nhau.
[sửa] Xem thêm
- Ngựa sắt của Thánh Gióng
- Ngựa Đích Lô (Đích Lư) của Lưu Bị
- Ngựa Thiên Lý Phong
- Ngựa Vạn Lý Vân
- Bạch Long Mã của Đường Tam Tạng, vốn là rồng trắng hóa thành