Ismail I
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Shāh Ismā'il Abu'l-Mozaffar bin Sheikh Haydar bin Sheikh Junayd Safawī (17 tháng 7, 1487 – 23 tháng 5, 1524) là Shah của Iran và là người sáng lập ra Vương triều Safavid, vương triều mà đã tồn tại cho đến năm 1736 thì bị lật đổ. Vương triều ông trong thời gian 1501 – 1524.
Người Safavid vốn là những người Hồi giáo Shi'ite ở miền tây bắc của Đế quốc Ba Tư (ngày nay là Iran), các lãnh tụ của họ tự cho mình là con cháu của Ali (một người anh/em họ của nhà tiên tri Mohammed). Năm 1501, quốc vương Shah Ismail I chiếm Tabriz làm thủ đô của mình. Ông chinh phạt toàn Ba Tư và các phần đất ở Iraq, đồng hóa dân chúng theo lễ giáo Shi'ite. Ông cũng thành công trong việc tấn công những người Uzbek-những người hàng năm đã đánh vào tỉnh Khorassan giàu có Năm 1514, quân Thổ Ottoman hùng mạnh dưới triều quốc vương (Sultan) Selim I (1512-1520) là đội quân duy nhất đã đánh bại Shah Ismail từ Azerbaijan đến miền bắc Ba Tư và người ta đã kể rằng từ thất bại đó, ông không bao giờ mỉm cười nữa. Ông băng hà năm 1524 khi mới 37 tuổi.
[sửa] Nguồn
- Theo cuốn Lịch sử thế giới, tài liệu nước ngoài do Bùi Đức Tịnh biên dịch, trang 189 phần 'Shah Ismail sáng lập kinh đô Safavid
Bài này còn sơ khai. Bạn có thể góp sức viết bổ sung cho bài được hoàn thiện hơn. Xem phần trợ giúp để biết thêm về cách sửa đổi bài. |
Tiền nhiệm: Sáng lập vương triều |
Shah của Iran (Vương triều Safavid) 1501-1524 |
Kế nhiệm: Tahmasp I |