Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Dương Chí, ngoại hiệu là Thanh Diện Thú, sao Thiên Âm Tinh, ngồi ghế thứ 17 trong Lương Sơn Bạc, cháu Ngũ hầu Dương Lệnh Công, là dòng dõi ba đời cửa tướng, lưu lạc ở Quan Tây. Khi còn ít tuổi có thi võ cử, rồi làm đến chức Điện Tư Chế sứ quân, sau được giao nhiệm vụ tải đá hoa về nộp kinh sư. Chẳng may đi đến giữa sông Hoàng Hà, bị cơn phong ba đánh đắm thuyền, mất cả đá hoa cho nên phải trốn đi nơi khác, mà không dám về kinh nữa. Sau khi đánh nhau với Lâm Xung ở Lương Sơn Bạc, được triều đình ân xá, nhưng bị Cao Cầu đuổi ra, Dương Chí mới đi bán bảo đao, giết Ngưu Nhị rồi lên đầu thú, bị đày đi Bắc Kinh, được Lương Trung thư-con rể Thái sư Sái Kinh yêu mến, đưa về hầu hạ dưới trướng, rồi Lương trung thư mở sảnh diễn võ cho Dương Chí có cơ hội trổ tài. Dương Chí đánh nhau kịch liệt với Cấp Tiên Phong-Sách Siêu, rồi 2 người kết làm bạn, Dương Chí nhờ có võ công cao cường, được thăng lên võ quan, làm chức Đề hạt. Sau đi vận chuyển châu báu chúc thọ Sái Kinh, uống phải thuốc mê của Bạch Thắng, bị Tiều Cái, Ngô Dụng, Lưu Đường...cướp hết số châu báu. Dương Chí định tự tử thì gặp Thao Đao Quỷ-Tào Chính rủ đi cướp lấy chùa Bảo Châu trên núi Nhị Long Sơn, lại gặp Hoa Hòa Thượng-Lỗ Trí Thâm, cùng cướp chùa Bảo Châu, lấy đó làm nơi an thân. Sau này chiêu nạp được thêm Võ Tòng, Trương Thanh, Tôn Nhị Nương, Thi Ân, tất cả cùng lên Lương Sơn Bạc. Sau này đánh Phương Lạp, Dương Chí bị bệnh mà mất.
|
Bài này còn sơ khai.
Bạn có thể góp sức viết bổ sung cho bài được hoàn thiện hơn. Xem phần trợ giúp để biết thêm về cách sửa đổi bài. |