Chiều về trên sông
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Chiều về trên sông | |
Nhạc sĩ | Phạm Duy |
Thể loại | Nhạc tiền chiến |
Năm sáng tác | 1956 |
Ca sĩ trình bày thành công | Thái Thanh |
Chiều về trên sông là tên một ca khúc được nhạc sĩ Phạm Duy sáng tác năm 1956. Trong bài, Phạm Duy đã sử dụng âm hưởng dân ca miền Nam kết hợp với âm nhạc cổ điển Tây Phương, tạo nên những tiếng lòng như sóng xô, rất sâu lắng, dạt dào.
Trong hồi ký của mình, tác giả nói ông soạn ca khúc này để vinh danh nhà thơ Huy Cận, người có bài Tràng giang bất hủ.
[sửa] Nội dung
Bài hát soạn trên một âm giai mineure 6, mà theo Phạm Duy, đó là một thử thách lớn của mình.
Mở đầu, hình ảnh con sông hiện ra là dòng sông Cửu Long, dòng sông đó gợi nên nhiều cảm xúc nhưng trước hết nó là một cái gì rất bao la, choáng ngợp:
- Chiều buông trên giòng sông Cửu Long
- Như một cơn ước mong
- Ơi chiều...
Đắm mình trong buổi chiều và nước trời bao la, với những hàng cây gỗ rong nghiêng mình trên sóng sông yêu kiều, nỗi buồn cũng tự dưng xuất hiện:
- Buồn tôi, không vì sao bỗng dưng
- Theo đò ngang quá giang, thương chiều
Đang đứng trước bờ sông thì tâm hồn có biết bao nhiêu điều để nói mà không thể diễn tả. Nên nỗi buồn ấy được dịch ra bằng những lý giải bâng quơ, những tâm nguyện kỳ lạ:
- Bởi vì đời còn nhiều khi là mơ
- Bởi vì đời còn nhiều khi thành thơ
- Có khi vui lững lờ
- Có khi tuôn sầu u
- Bởi vì chiều buồn chiều về giòng sông
- Bởi vì tình đời nào chỉ thù oán
- Hãy cất tiếng ca cho đời thêm buồn
- Hãy cất tiếng ca cho lòng thôi khô héo
Bài hát, sau nhiều phen suy tưởng như thế, kết thúc bằng một câu triết lý giọng vỗ về âu yếm:
- Bể sầu không nhiều nhưng cũng đủ yêu
[sửa] Liên kết
- Lời bài hát
- Bàn về nhạc Phạm Duy của Phạm Quang Tuấn, có nói về bài Chiều về trên sông.