Bái Tử Long
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Bái Tử Long là một vùng vịnh nhỏ nằm ở vùng đông bắc Việt Nam, cách thủ đô Hà Nội khoảng 200 km.
Vùng vịnh này được bao bọc bởi những núi đá vôi kì vĩ. Nơi đây có những bãi cát trắng mịn như ở Minh Châu, Quan Lạn, Ngọc Vừng,... cùng với quần thể những di tích lịch sử như thương cảng Vân Đồn, đồn Tĩnh Hải, chùa 100 gian ở xã Thắng Lợi...
Bái Tử Long vốn không có tên gọi riêng vì người dân địa phương không nhận ra nó có gì riêng với vịnh Hạ Long. Đầu thế kỷ 20, những kỹ sư địa chất người Pháp làm việc tại vùng mỏ Quảng Ninh khi đi thăm quan vùng này mới phát hiện ra đây là một vịnh riêng với vịnh Hạ Long và đặt tên cho vịnh mới phát hiện này bằng tiếng Pháp là Bay Tuolon để nhớ về quê hương của họ là thành phố Toulon. Sau này, người Việt nói trại Bay Toulon thành Bái Tử Long và lý giải Bái Tử Long nghĩa là "rồng con đang lạy mẹ" mặc dù nếu theo nghĩa này thì phải dùng cụm từ Hán Việt là Bái Long Tử mới phù hợp.[cần chú thích]
Bài này còn sơ khai. Bạn có thể góp sức viết bổ sung cho bài được hoàn thiện hơn. Xem phần trợ giúp để biết thêm về cách sửa đổi bài. |