Đồ Môn
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Sông Đồ Môn tức Đồ Môn Giang (tiếng Trung: 圖們江 Túmen jiāng; tiếng Hàn: 두만강 / 豆滿江 Duman-gang) là con sông nằm ở đông bắc Á, hình thành biên giới tự nhiên giữa Trung Quốc và Nga với Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Sông dài 521 km, bắt nguồn từ núi Bạch Đầu trên dãy Trường Bạch ở bán đảo Triều Tiên (cũng là nơi bắt nguồn của sông Áp Lục) và đổ ra biển Nhật Bản .
Con sông này nằm giữa Trung Quốc và Bắc Triều Tiên ở phần thượng nguồn, và phần 18 km (11 dặm Anh) dưới hạ nguồn nằm giữa Nga và Bắc Triều Tiên. Phía bờ Trung Quốc là tỉnh Cát Lâm, vùng Mãn Châu.
Tên sông đến từ tiếng Mongol (một nhóm ngôn ngữ bao gồm tiếng Mông Cổ), tumen có nghĩa là “muời ngàn”. Con sông bị ô nhiễm nặng nề bởi các nhà máy cả hai bờ Trung Quốc và Bắc Triều Tiên. Dầu vậy, nó vẫn là điểm thu hút du lịch trong vùng.
Từ nhiều năm nay, sông Đồ Môn là nơi người Bắc Triều Tiên thường vượt qua trái phép để trốn sang bờ phía Trung Quốc. Trong nạn đói ở Bắc Triều Tiên vào thập niên 1990, phần lớn người Triều Tiên chạy sang Trung Quốc bằng cách vượt con sông này. Bất chấp việc canh phòng phía Bắc Triều Tiên rất nghiêm ngặt, con sông vẫn là nơi dễ vượt qua vì lòng sông nông và hẹp. Sông Áp Lục, dù chạy dài qua biên giới với Trung Quốc, vẫn khó vượt qua bởi sâu hơn và chảy xiết. Những người vượt biên ít trốn sang Nga do phần biên giới này được canh phòng nghiêm ngặt và cộng đồng người nói tiếng Triều Tiên ở Nga không đông.